Ngày nào cũng muốn chịch nhau với người dì xôi thịt nuông chiều

Tôi rên lên : tội nghiệp tui mà chị. Tôi lấy hơi lên khen : chèn ơi, mát chi là mát. Tôi chọc : bà đến đây nhiều lần nhưng phải nói bữa nay tôi mới đã à nghen. Tôi nắm hai bên lưng quần lột cái sịp, chị Miệt la tá hỏa : tui nói giỡn mà cậu bặm trợn làm thiệt sao ? Tôi không còn xoa lay nưa mà úp chụp luôn hai bàn tay lên mỗi bên vú mà vò, nắn, bóp dữ dội. Chị kết tội sang sảng : tôi không trách cậu mơ, tưởng tượng rồi phún bậy ra, nhưng lỡ có bị thì cũng quăng vô chậu, vô giỏ, chớ sao bày tè le ra đây. Tôi lại ca cẩm tới : kiểu này chắc tôi phải tốc dậy dông cho rồi, chớ nằm đây chịu gì thấu. Chị nhún nhẩy làm cho đôi mông rung rung thật bắt mắt. Tôi ôm lấy eo ếch chị giựt một cái, lưng chị đổ ập vào khoản ngực tôi. Sực nhớ hôm nay đến ngày chị Miệt đến giúp dọn căn phòng trọ, nên tôi hớt hải vội nhỏm dậy. Chị nói mà xoay qua phía tôi. Thế là tôi hất cái mền ra và đứng xổng lên. Để tui còn lo giặt giũ và dzìa lo cho mấy nhỏ nữa. Rồi chị còn phê phán thêm : ngủ ngáy còn đeo ba cái món đằn đằn như vậy hèn chi mà chẳng ói, có ngày nó còn ngứa ngáy làm lở tét ra mới tởn. Bất đồ một bên ngực chị đâm sầm vào khuôn mặt tôi cái đụi. Chị Miệt quăng mớ đồ trên tay, xán lại : nè, cậu dựa thì dựa cho rồi, cố mau hạ xuống cho tui nhờ.