Cho lồn em nhân viên mới vào công ty ngậm tinh

Ánh đèn vàng cam từ chiếc đèn ngủ trong phòng khách tỏa ra thứ ánh sáng mờ ảo, hắt lên tường gỗ những bóng hình loang lỗ, như những vết mực lem chẳng thể xóa nhòa. Hình ảnh Thư trong nhà hàng – chiếc bàn gỗ phủ khăn trắng, ánh đèn mờ ảo, tay Nam luồn dưới bàn, và ánh mắt đờ đẫn của cô – hiện lên rõ nét, làm cặc anh cứng lại trong quần. Lòng cô vừa sợ vừa ám ảnh ký ức phòng khám – ánh đèn trắng lạnh, bàn tay Nam miết lên lồn cô, giọng hắn thì thầm: “Em ướt quá, Thư” – và lồn cô bất giác rỉ nước, thấm qua lớp quần lót cotton trắng, nóng ran giữa hai đùi. Hoàng kéo áo Thư lên, đôi vú căng mọng bật ra, núm vú lấp lánh dưới ánh đèn, anh cúi xuống liếm, “Chụt chụt,” lưỡi quét quanh núm vú, mút mạnh, “Ngọt quá, em yêu.” Thư cong người, ngửa đầu ra sau rên khẽ: “Ư… anh… sướng quá…” Lòng cô rối loạn, vừa yêu Hoàng vừa nhớ cảm giác lén lút đầy nhục dục với Nam, lồn cô co bóp, nước rỉ ra thấm xuống sofa. Hình ảnh Thư trong nhà hàng – chiếc bàn gỗ phủ khăn trắng, ánh đèn mờ ảo, tay Nam luồn dưới bàn, và ánh mắt đờ đẫn của cô – hiện lên rõ nét, làm cặc anh cứng lại trong quần. Thư khóc nấc, “Anh, em sợ, em ghét hắn, em không sướng gì hết,” nhưng lồn cô rỉ nước khi nhớ lại, lòng cô rối: “Sao mình không dám nói thật?” Hoàng thấy vậy thì ôm nàng vào lòng xoa dịu, tự trách mình thật khó hiểu. Chiều muộn, Tuấn gọi lại, giọng gấp gáp qua loa điện thoại: “Hoàng, tao đã tìm hiểu về Nam, nó từng bị điều tra lạm dụng bệnh nhân cách đây hai năm, nhưng không đủ chứng cứ, tao gửi thư nặc danh cho nó, nó bấm vào xem nên hack vào máy nó được rồi, tao thấy dấu vết nhiều file bị xóa, để tao khôi phục lại.”